[Văn lớp 8] Tham khảo 02 dàn ý bài văn kể sau:
- Kể về kỉ niệm đáng nhớ với một con vật nuôi.
- Em hãy viết bài văn kể về một con vật có tình có nghĩa.
Kể về kỉ niệm đáng nhớ với một con vật nuôi.
MB:
Mẹ mới mua cho em con gà bông ® em nhớ lại con gà mà em đã từng có trước đây.
TB:
– Con gà bà mua cho, nhưng đó không phải là con gà mà em thích.
– Con gà có màu nâu nên em gọi nó là Nâu. Con Nâu có những cử chỉ rất kì quặc đối với mọi vật xung quanh.
– Mỗi sáng em phải tự lo cho mình vì mẹ còn lo cho con Nâu ăn.
– Con Nâu dần dần có ích cho gia đình em và nó trở thành người bạn của em.
– Một hôm con Nâu bị “tai nạn” bất ngờ.
KB:
Advertisements (Quảng cáo)
Cảm nghĩ của em về tình bạn với con Nâu.
Em hãy viết bài văn kể về một con vật có tình có nghĩa.
MB:
– Như mọi ngày,chiều nay tôi lại ra thăm mộ Lan.
– Cũng như mọi lần, tôi gặp con chó ấy, với đôi mắt rất buồn.
TB:
– Nhà Lan nghèo, ban ngày làm việc phụ mẹ, tối Lan đi học ở lớp ở tình thương.
Advertisements (Quảng cáo)
– Một hôm, Lan bị tên cướp chặn đường hăm dọa, nhưng được một con chó cứu thoát. Lan nhìn chú chó cảm phục như muốn nói lời cám ơn.
– Sau khi biết nó là một con chó lang thang, Lan đã mang về nuôi với tất cả tình thương và lòng biết ơn của mình.
– Lông nó vàng ươm nên Lan đặt tên nó là Vàng. Và từ đó cứ mỗi tối, chú chó lại theo Lan đi học rồi lại đưa Lan về như một vệ sĩ.
– Càng ngày tình bạn giữa Lan và Vàng ngày càng thắm thiết hơn. Lan coi chú ta như bạn, có gì ngon Lan cũng cho chú ăn cùng, mỗi lúc rảnh rỗi, Lan lại chơi đùa và bắt rận cho chú.
– Lan mắc bệnh rất lặn. Váng bỏ ăn, bỏ uống suốt ngày chỉ ngồi bên giường nhìn Lan một cách buồn bã.
– Lan phải nhập viện, Vàng không được đi theo,nó nằm đầu hè nhìn hút theo xe cứu thương mà rên khe khẽ, nước mắt chảy.
– Bệnh Lan càng ngày càng nặng, chắc không qua khỏi, Lan đòi về nhà bác sĩ cũng đành ưng thuận. Thấy Lan được bế vào giường, Vàng không nhảy cẫng lên mà lặng lẽ đi theo.
– Nhìn cô chủ nằm như bất động nó đau đớn vật vã. Đôi mắt nó sưng lên và đo đỏ. Đôi lúc tỉnh táo, Lan dùng bàn tay gầy gò vuốt đầu Vàng, người nó run lên trong tiếng rên rỉ.
– Cứ mỗi đêm, Lan quằn quại đau đớn lá Vàng lại đi quanh giường Lan, cổ vươn về phía cô chủ tru lên khe khẽ như khóc.
– Ngày Lan mất Váng đứng trước mộ Lan, ngử cổ lên trời mà tru lên những tiếng hú dài như than khóc.Mọi người lại òa lên khóc theo.
– Rồi Vàng kém ăn, lúc nào cũng lặng lẽ và cứ mỗi buổi chiều tối nó lại ngồi trước mộ Lan kêu “ư…ử” buồn bã.
KB:
– Tôi thắp hương cho Lan, trong hương khói thấy Lan hiện về bảo tôi chăm sóc con Vàng.
– Tôi vuốt ve Vàng nhẹ nhàng khuyên nhủ .Nó vẫn buồn lắm nhưng từ từ đi theo tôi.