Dàn bài chi tiết tập làm văn lớp 8: Em hãy đóng vai một nhân vật bất kì để kể lại câu chuyện “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen.
MB: – Tôi bị sốt cao vào đúng ngày 30 Tết, mặc dầu vậy tôi vẫn cố gắng nhìn qua cửa sổ ngắm đếm giao thừa.
– Trong đem giao thừa, tôi mơ thấy cô bé bán diêm.
TB: – Cô bé ăn mặc rách rưới, trên tay là một giỏ đựng gì đó, hình như là bao diêm. Cô bé có khuôn mặt hơi gầy và đôi môi thâm lại vì rét.
– Cô bé bán diêm ngồi đó cố ép mình vào tường tránh gió, tay run lập cập. Những người qua đường vội vã lướt qua em, không ai mua cho em một bao diêm, thậm chí họ còn chẳng hề nhìn em đến nửa cái.
– Nhìn cô bé tôi thương qua, tôi vẫy cô bé và đưa cho tấm áo khoác. Nhưng tay tôi đập vào thành cửa sổ đau đớn, góc tường trống trơn, mờ ảo dưới ánh đèn đường đỏ quạch, chẳng thấy cô bé bán diêm đâu.
Advertisements (Quảng cáo)
– Bỗng cô bé lại hiện ra, cô lấy một que diêm và quẹt lửa, ánh sáng xanh hiện ra rồi lóe đỏ. Cô bé nhìn không chớp mắt vào ngọn lửa đang tàn dần, giơ tay ra và giật mình.
– Lần thứ hai, cô quẹt diêm, và cũng như lần đầu, cô giật mình, thất vọng.
– Lần thứ ba cũng thế. Cô thất vọng.
Advertisements (Quảng cáo)
– Lần thứ tư cô chắp tay và nói điều gì đó. Cô bé nói xong, quẹt hết thảy những que diêm còn lại. Những que diêm thi nhau cháy và sáng như ban ngày, một hơi ấm bao trùm khoảng không.
– Cô bé cười rất tươi khi toàn bộ diêm cháy hết, cô bé dang hai tay, nhón chân…
– Tôi và cô bé trò chuyện với nhau và biết được bí mật sau mỗi que diêm cháy.
– Tôi và cô bé tạm biệt nhau.
KB: – Bừng tỉnh giấc mơ khi nghe tiếng mẹ.
– Nhìn ra góc tường nhà đối diện nhà tôi mọi vật vẫn bình thường như mọi ngày. Thật may mắn, cô bé không chết. Tất cả chỉ là một giấc mơ.