Dàn bài 1: Kể lại 1 câu chuyện tại phòng khám bệnh.
Hôm nay thời tiết chuyển mùa, cả nhà em ai cũng cảm thấy uể oải. Cũng vì thế mà đứa em của em bị sốt. Rất may là nhà em gần nhà bác sĩ nên mẹ bảo em cùng mẹ đưa đứa em sang khám.
Bác sĩ mở phòng khám ở nhà đã lâu. Mọi ngày phòng khám luôn đông, nhưng hôm nay đông hơn hẳn.
Mới đến gần, em đã thấy lớp trong, lớp ngoài, người đứng người ngồi trong phòng khám. Em lấy số thứ tự rồi vào chỗ ngồi chờ.
Nhìn quanh em thấy một bạn ngồi ở góc nhà, đầu dựa vào tường trông vẻ mệt mỏi. Em ra bắt chuyện với bạn cho đỡ buồn nên biết tên bạn là Liên. Bạn bị cảm nhẹ, phải nghỉ học từ hôm qua.
Chúng em đang nói chuyện với nhau thì ngoài cổng có tiếng xe máy dừng lại. Một cô bước vào, trên tay bế một em bé đầu đội mũ len, mặc áo bông dày. Chú đi cùng vội vã lấy số thứ tự rồi loay hoay tìm chỗ. Thật may là còn một ghế trống cho hai mẹ con cô.
Bỗng đứa bé khóc to, người vợ nựng mãi mà đứa bé không ngớt khóc. Mọi người ngồi trong phòng vừa cảm thấy ái ngại vừa thương đứa bé.
Advertisements (Quảng cáo)
Liên nhìn đứa bé và đứng dậy đi tới chỗ người phụ nữ rồi bảo cô cho em bé vào khám trước kẻo em mệt.
Người phụ nữ nhìn Liên vẻ ái ngại. Liên vẫn đưa số thứ tự của mình ra và năn nỉ người phụ nữ cầm lấy.
Người phụ nữ xúc động nhận nó từ tay Liên và cảm ơn rối rít. Mọi người chứng kiến sự việc đó đều trầm trồ khen ngợi cô bé thật tốt bụng.
* Từ nãy đến giờ em đã quan sát hết và cảm thấy thán phục hành động của bạn. Em tự nhủ sẽ học hỏi người bạn nhỏ này.
Advertisements (Quảng cáo)
Dàn bài 2: Một việc làm tốt trên đường
Ngày chủ nhật, em cùng mẹ đi chợ. Ở một góc chợ, mọi người xúm lại đông đúc. Em lại gần xem thử thì mới biết được sự việc.
Trên mặt đường, những mảnh vỡ lăn lóc. Đó là hậu quả của một vụ tai nạn mà người gây tai nạn đã bỏ chạy mất, để lại gánh hàng rong cùng với chủ nhân tội nghiệp của nó.
Người gánh hàng là một phụ nữ gầy yếu. Cô bảo cả nhà cô sống nhờ vào gánh hàng ấy.
Nhiều người qua lại bàn tán. Có người bảo cô ăn vạ, cũng có người thông cảm cho cô nhưng chẳng ai giúp gì hết.
Em cảm thấy thương cô lắm.
Bỗng một cụ già bước ra. Cụ giúp nạn nhân dọn lại gánh hàng, an ủi mấy câu rồi còn mua giúp những thứ còn lại với giá cao.
Cô bán hàng cảm ơn cụ và nhất quyết bán hàng đúng với giá của nó chứ không lấy giá cao.
Những người cho rằng cô bán hàng ăn vạ cảm thấy hối hận.
Em rất cảm kích trước tấm lòng của bà cụ, cụ thật tốt bụng. Em sẽ cố gắng là một người như cụ.