Tiếp theo đợt thi thứ nhất, ngày 23/09/2017 Sở Giáo dục và Đào tạo Sơn La tổ chức kỳ thi chọn đội tuyển học sinh giỏi toàn tỉnh lần thứ 2. Nội dung đề thi như sau:
Câu 1 (8 điểm)
“Tôi sẽ không sống vô ích” (I shall not live in vain) được coi như “thánh ca” của các trường học ở Mỹ. Bài hát thường được vang lên các buổi lễ trang trọng chào đón năm học hay tiễn học sinh ra trường…
Nếu tôi có thể giữ được một con tim khỏi nỗi đau
Tôi đã không phí phạm cuộc đời.
Nếu tôi có thẻ làm vơi đi nỗi khổ,… một kiếp người
Hoặc xoa dịu được một cơn đau,
Hay đặt trở lại tổ
Một chú Chim ức đỏ vừa ngã
Tôi đã không sống như loài vô tích sự.
Ảnh minh họa BTV sưu tầm
Từ những lời ca trên hãy chia sẻ suy nghĩ của anh chị làm thế nào để cuộc đời mỗi con người không vô nghĩa?
Advertisements (Quảng cáo)
Câu 2 (12 điểm)
– “Cô đơn là sự tối cần của người viết, nó là một điều kiện hàng đầu của nhà văn”.
(Trong “Thay lời tựa” của tập Biển của mỗi người, Nguyễn Ngọc Tư)
Advertisements (Quảng cáo)
– “Tôi không thấy việc sáng tạo nghệ thuật như là một thú vui trong cô đơn. (…) Nghệ thuật không cho phép người nghệ sĩ tự tách mình ra, trái lại người nghệ sĩ phải tự tôi luyện mình trong sự giao lưu không ngừn với kẻ khác”
(Diễn từ đạt giải Nobel văn học, Albert Camus)
Những phát biểu trên gợi cho anh/chị suy nghĩ gì về bản chất người nghệ sĩ và hoạt động sáng tác văn học của họ?
Bạn Đoàn Nga chia sẻ quan điểm về đề thi:
Đề thì khó mà nội dung thấy không hay lắm. Chắc tại khó nghĩ nên đánh giá không hay. Xem đề mình đã mất 1 lúc mới tư duy ra hướng này, không biết có đúng ý người ra đề không nữa:
Câu 1: Mệnh đề “nếu…có thể…đã/hoặc/hay—>tôi đã không…” cho thấy lời tự thuật, bày tỏ như rút kinh nghiệm cho các sự việc đã sảy ra. Nỗi đau, nỗi khổ là điều không bao giời tránh khỏi trong 1 kiếp người. Vì vậy việc không tránh được phí phạm cuộc đời là điều đáng cảm thông. Tuy nhiên nó được cảm thông khi người ta biết nhìn lại và rút kinh nghiệm. Hình ảnh con chim ức đỏ trở lại tổ, ngã – chân yếu còn non, ẩn dụ cho sự thay đổi về tư tưởng, muốn bỏ quyết không làm lại từ đầu. Được làm lại từ đầu sẽ không sai phạm phí hoài vô tích sự như trước nữa. Nhưng thời gian không thể quay trở lại, muốn sống không vô tích sự thì ngay từ đầu cần tỉnh táo lý trí vượt qua mọi khổ đau, biến đau khổ thành động lực phát triển mà k phải vì đau khổ mà tụt dốc.
Câu 2 thì chắc theo ý: cô đơn ý chỉ là 1, có thể là đang nói nhà văn không cần 1 nét riêng, nét đặc biệt trong phong cách, để không nhầm lẫn giữa các nhà văn với nhau cũng như tạo sự thu hút riêng từ phía độc giả. Câu sau thì cho rằng sáng tạo nghệ thuật k phải là tự đi tìm đi khẳng định cốt cách hình tượng, chất riêng cho mình mà là việc làm thế nào để tồn tại được trong trào lưu đó. nếu hiểu cô đơn là kiểu lánh đời chạy trốn như Tản Đà, Hàn mặc Tử thì việc cô đơn này như là nói nhà văn cần 1 hoàn cảnh đặc biệt để tạo ảnh hưởng đến sáng tác của mình. Như thế ý 2 sẽ lựa theo là k chạy trốn hoàn cảnh mà phải đối diện nó để lấy cảm hứng sáng tác những tác phẩm kinh điển. Giao lưu không ngừng theo cái kiểu hòa nhập mà không hòa tan ấy. Đề khó, diễn giải cũng chả biết đúng hướng không nữa.
Còn bạn thì sao?