Câu 1: Tính chuẩn xác trong việc dùng từ ngữ của Hoài Thanh và Nguyễn Du khi lột tả tính cách các nhân vật trong Truyện Kiều.
1.1. Từ ngữ của Hoài Thanh
Chàng Kim: rất mực chung tình
Thúy Vân: cô em gái ngoan
Hoạn Thư: người đàn bà bản lĩnh khác thường, biết điều nhưng cay nghiệt.
Thúc Sinh: anh chàng sợ vợ
Advertisements (Quảng cáo)
Từ Hải: chợt hiện ra, chợt biến đi như một vì sao
Sở Khanh: cái vẻ chải chuốt dịu dàng
Bọn nhà chứa: cái xã hội ghê tởm đó sống nhơ nhúc.
1.2. Từ ngữ của Nguyễn Du
Advertisements (Quảng cáo)
Tú Bà: nhờn nhợt màu da
Mã Giám Sinh: mày râu nhẵn nhụi
Bạc Hà, Bạc Hạnh: miệng thề xoen xoét.
Những từ ngữ trên đây đã lột tả đúng thần thái và tính cách của từng nhân vật, đến mức tưởng như không thể có từ ngữ nào có thể đúng hơn, có thể thay thế cho các từ ngữ đó được.
Câu 2: “Tôi có lấy ví dụ về một dòng sông. Dòng song vừa phải trôi chảy vừa phải tiếp nhận (dọc đường đi của mình) những dòng nước khác. Dòng ngôn ngữ cũng vậy: một mặt nó phải giữ bản sắc cố hữu của dân tộc nhưng nó không được phép gạt bỏ từ chối những gì mà thời đại đem lại.”
Câu 3: Có sự lạm dụng từ nước ngoài (tiếng Anh).
– Các từ lạm dụng là: fan, file, hacker.
– Thay thế lần lượt: người hâm mộ, tập tin, tin tặc.