Câu 1: Quang cảnh lớp học trong giờ học cuối cùng
– Hành động của thầy : Chuẩn bị tờ mẫu chữ có viết bằng “chữ rông” thật đẹp.
– Học sinh tập viết : chăm chú, sột soạt ngòi bút.
– Không gian : lặng lẽ, im ắng, chim bồ câu gật gù trên mái nhà.
Câu 2: a. Thầy Ha-men trong buổi học cuối cùng là người thầy yêu nghề, yêu tiếng mẹ đẻ, yêu đất nước sâu sắc.
b. trang phục thầy hôm đó là y phục đẹp thường được vận vào ngày chủ nhật : chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục, diềm lá sen gấp nếp mịn và cái mũ tròn bằng lụa đen thêu.
c. Khi Phrăng đến muộn và không thuộc bài, giọng thầy vẫn không chút giận dữ, thay vào đó là dịu dàng, trang trọng.
Advertisements (Quảng cáo)
Cử chỉ và thái độ của thầy luôn luôn nhẹ nhàng, ân cần, âu yếm rất thân thương trìu mến…
d. Nét mặt, lời nói, hành động của thầy :
– Từ nét mặt, lời nói luôn phảng phất nỗi ưu tư, thiết tha, trìu mến và thân thương.
– Hành động cũng khác với ngày thường : ánh mắt mang tiếc nuối, thầy nói nhiều về tiếng Pháp, dạy bằng cả trái tim yêu nước cháy bỏng và tình yêu thiết tha với tiếng mẹ đẻ.
Advertisements (Quảng cáo)
Câu 3: Dàn ý :
Mở bài : Kể lại việc em theo mẹ đến chúc mừng thầy giáo cũ của mẹ.
Thân bài :
– Miêu tả thầy giáo cũ của mẹ :
+ Khuôn mặt : làn da nhăn, mái tóc bạc, …
+ Dáng người : cao, thấp, gầy, béo, trông đã yếu hay còn khỏe mạnh…
– Hình ảnh thầy trong giây phút xúc động gặp lại học trò cũ :
+ Ngạc nhiên đến mừng rỡ, xúc động : thể hiện trên ánh mắt, nụ cười.
+ Sự đón tiếp ân cần, nồng hậu của thầy.
Kết bài : Sự xúc động của em và mẹ, đây là một kỷ niệm đáng nhớ về nghĩa tôn sư trọng đạo em cần học hỏi.